Nhiều năm về trước, cha tôi có trồng một cây táo ở mảnh đất trước nhà và một cây táo phía sau nhà. Hai cây táo nở hoa vào cùng đợt trong năm và đến hết mùa thu thì kết quả sai trĩu.
Do cây táo phía sau nhà được tường bảo vệ nên không bị lũ trẻ con trong làng đến hái trộm quả, còn cây táo trồng trước nhà thì thường xuyên bị chúng tới trộm. Lũ trẻ con nghịch ngợm, háu ăn không kiềm chế được trước sự hấp dẫn của những quả táo đỏ. Vì cây táo có gai, chúng sợ không dám trèo lên nên lấy những cây sào dài bằng tre đập mạnh vào cành táo, cho tới khi những quả táo chín rụng xuống, làm cho cành táo bị rung lắc dữ dội, lá táo rụng đầy dưới đất, trông thật xót xa.
Chẳng bao lâu, cây táo trước nhà chỉ còn trơ lại vài quả xanh, lá thì gần như đã bị rụng hết, trông hoang tàn, xơ xác. Trong khi đó cây táo sau nhà quả vẫn chín đầy cành, chỉ cần rụng nhẹ là khắp nền đất đã ngập tràn táo chín rụng xuống.
Đến màu xuân thứ hai, cây táo trước nhà lại đâm chồi nảy lộc, tôi rất mừng vì nó vẫn có thể sống được. Hai cây táo lại cùng nở hoa và kết trái. Tôi quan sát rất kỹ hai cây táo và đã phát hiện ra một hiện tượng kỳ lạ. Cây táo trước nhà có số lượng táo nhiều gấp đôi cây táo sau nhà. Cha nói cho tôi biết, táo mà càng bị chọc hái nhiều thì năm sau càng sai trái.
Trong cuộc sống, nếu ở trong một môi trường thuận lợi, những khả năng tiềm ẩn bên trong có thể mãi mãi sẽ ở trong trạng thái “ngủ quên”, nhưng khi lâm vào hoàn cảnh khó khăn sẽ có thể phát huy tác dụng. Và tất nhiên, “những kẻ chọc táo” chắc chắn không thể hiểu được nguyên nhân tại sao vào mùa sau cây táo lại càng ra nhiều quả hơn.
Suy ngẫm:
“Hoàn cảnh sống khó khăn sẽ kích thích ý chí vươn lên của con người, khiến họ ngày càng kiên cường, bộc lộ ra sức sống mạnh mẽ. Những người không trải qua khó khăn, gian khổ sẽ như “bông hoa trong nhà kính, không chịu được bất cứ mưa gió, gian khổ nào.”